Ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 là một ngày lễ trọng đại nhằm suy tôn những người thầy, người cô đã và đang tạo ra những tài năng, đào tạo nguồn nhân lực giúp ích cho sơn hà. Vòa ngày lễ này, không chỉ những học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường biểu lộ tấm lòng với thầy cô mà những người đã sớm rời trường có dịp biểu thị lòng biết ơn đối với “người đưa đò ngày xưa”.

Trong những ngày lễ lớn như ngày 20-11, không phải ai cũng có thời gian để quay lại trường xưa, ôn lại kỷ niệm với thầy cô, bạn bè. Do đó, những món quà từ xa, những lời chúc nhắn gửi yêu thương,..sẽ là sự lựa chọn mà đa phần người bận rộn chọn lựa.

Không cần phải quà biếu tặng giá trị, không cần lời hoa mỹ, một bó huê hồng, chậu may mắn good luck xinh cho cô giáo, một https://hoalantoda.com/huong-dan-cha...i-sau-tet.html đẹp gửi tặng thầy kèm tấm thiệp với lời chúc thật tình sẽ là món quà đầy ý nghĩa. Hoa lan hồ điệp lại là giống hoa cao quý, tao nhã rất phù hợp với cương vị của những người đứng trên bục giảng. Chậu hoa cũng dễ săn sóc, thời gian chơi được rất lâu.


Lại sắp đến ngày 20/11, bao cảm xúc chợt ùa về, đan xen niềm vui và không ít nỗi buồn. Trong dòng suy nghĩ, tôi ao ước có lại được những ngày 20/11 năm nào, khi con người sống và bày tỏ tình cảm với nhau chân thật hơn.

Dù là cành lan hồ điệptấm thiệp hay những món quà nho nhỏ, đều phát xuất từ cái tâm mà không có sự toan tính hay ẩn náu động cơ nào khác. Người biếu chân tình, người nhận cũng vô tư lự, thoải mái và hạnh phúc vì mình được trân trọng, tôn theo đúng nghĩa.

Từ sáng sớm ngày 20/11, trên các ngả đường, các em học sinh từ tiểu học đã đổ về khu tập thể nơi thầy cô ở để tặng quà.

Những món quà quê rất mực bình thường nhưng sao mà lẻ đến vậy.

Trên tay, em cầm nhành hoa nhựa, bó hoa dại, tấm thiệp tự làm với những dòng chữ còn nguếch ngoác cùng lời chúc ngây thơ nhưng đáng yêu khôn xiết, có em xách bị khoai lang, trái đu đủ, vài trái dừa…

Hãy để ngày 20/11 thực sự là những ngày vui, đúng nghĩa.

Các thầy cô dậy từ sớm, trang hoàng nhà cửa, nấu chè, chuẩn bị bánh kẹo để đón học trò. Rồi cùng luộc khoai, chặt dừa, ăn chè, ăn bánh…các em vừa ăn, vừa dành phần mang về, rồi chòng ghẹo nhau, thưa gửi đủ chuyện, rầm rĩ nhưng thật điên và vui tươi.

Dù buổi trưa, nhiều em vẫn không muốn về, thầy cô lại lo cơm cháo, ăn rồi chơi đến chiều tối, cô trò mới chia tay.

Ít năm sau, cũng cách tặng quà đã có phần khác, ngày càng ít dần đi những món quà quê “cây nhà lá vườn”, mà thay vào đó là những hộp quà được gói sẵn bán đầy ở chợ. Hiện nay tại hoalantoda.com không chỉ bán hoa tặng sinh nhật người yêu mà còn có rất nhiều loại hoa lan tặng thầy cô cũng vô cùng ý nghĩa.

Chúng tôi thường nói với nhau: 20/11 là dịp các cửa hàng tạp hóa quê tôi, thanh lý hàng tồn một cách hiệu quả nhất.

Vì các cửa hàng, họ thường chọn những chai dầu gội, hộp kem đánh răng, sữa tắm…hết hạn, hoặc những mảnh vải cũ rích, lỗi thời, chẳng ai mua…gói sẵn thành từng món.

Khoảng mươi mười lăm ngàn đến vài chục là có được gói quà trông rất bắt mắt.

Tới ngày, phụ huynh ra mua một hộp, cho con đem lên tặng cô thầy. Không nhận bị nói là cô chê quà ít, mà nhận cũng chẳng làm được gì.

Khi mở hộp quà, đọc hạn sử dụng thường là quá đát. Nhiều cô thầy nhận quà xong, chất thành một góc trong phòng, cũng không buồn mở ra xem, rồi cho người này, người khác, đôi khi tìm cách cho lại các em.

Phụ huynh mua cũng bị chính người bán lừa, đời nào kiền lại nói về giá trị những món quà đó hay sao. bởi thế, năm này, rồi đến năm khác, khi thấy học sinh mang hộp quà đến tặng, thầy cô lại …sợ và ước ao: Thà các em cứ tặng cho vài bông hoa nhựa hay tấm thiệp cũng vui hơn.

Vài năm trở lại đây, cách tặng quà của phụ huynh cũng thiết thực và…thực dụng hơn, nên chi đã có nhiều chuyện buồn xảy ra. Quà tặng không còn là sự tri ân, lời cảm ơn tâm thành như lời nói, lẫn khuất trong đó là sự “trao đổi ngầm” giữa người cho và người nhận.

Nhiều phụ huynh cứ ngỡ, thầy cô nào cũng thích được tặng bao thơ nên thường bỏ vào đó ít tiền, bọc vào cành hoa, đưa cho con, tặng cô giữa sân trường.


"Có học sinh vào lớp, cầm lên 50 nghìn để lên bàn cô nói: “Mẹ nói con lên nộp cô đấy”. Có em khi thấy cô gửi trả lại bao thơ cho bố mẹ cứ nói mãi: “Tiền đấy cô ạ, hai trăm nghìn đồng đó”.

Nghe trò nói, cô đắng lòng và tim đau thắt. Tiền thưởng của nhà trường cho mỗi thầy cô cũng chỉ được 100 nghìn, thì với phong bì của học sinh 200 nghìn đồng với chúng tôi đã là sang lắm. Nhưng không thành ra mà thầy cô cho phép mình bị xem thường. Đã rất nhiều người trả lại bì thư trước con mắt ngỡ ngàng của nhiều phụ huynh và sau đó, thầy cô nghe lại được những lời nhận xét không mấy tốt đẹp gì: “Đã nghèo lại còn sĩ diện hão”.

Có những món quà không có giá trị về vật chất nhưng lại đem đến niềm vui, niềm hạnh phúc rất lớn cho người nhận.

Ngày 20/11, ngày tết, cô thầy có những cô cậu học sinh cũ đến thăm hay chỉ là những tấm thiệp chúc hạ, một bó hoa tươi khi các em không có mặt, có niềm vui nào lớn hơn khi học trò cũ vẫn còn nhớ tới mình.

Lương tâm và trách nhiệm của một nhà giáo chân chính, thì không có món quà nào có thể sánh bằng sự tiến bộ hằng ngày của những học trò mà mình đang hết lòng bảo ban.

Xin đừng làm vẩn đục những tâm hồn con trẻ vì những suy tính của người lớn. Hãy để ngày 20/11 thực thụ là những ngày vui, đúng nghĩa. Nếu mọi mối quan hệ lấy thước đo vật chất làm đầu, sẽ không bao giờ bền chặt.
Quý khách có thể tham khảo thêm về cach cham soc lan ho diep ra hoa

Các chủ đề cùng chuyên mục: